Liên Hệ | English
Danh Mục
Giới thiệu
Phổ biến kiến thức
Tư vấn
Cuộc sống sau điều trị
Bệnh học ung thư
Dịch vụ y tế
Ung thư trẻ em
Công trình nghiên cứu
Diễn dàn
Tin tức & Sự kiện
Hợp tác
Liên hệ
Đường dây nóng
Liên Kết Website
Tìm kiếm
 
Counter engine
HTML Hit Counters
Giới thiệu

CÂU CHUYỆN VỀ ZAYLA

         Zayla sinh ngày 6 tháng 6 năm 2001, bằng mổ đẻ sớm 3 tuần. Cô bé  khá nặng cân. Tôi là người bị bệnh đái tháo đường, đó là lý do tại sao cô bé lại to như vậy. Khi tôi có mang Zayla, lần đầu tiên siêu âm cái thai đã làm cho bác sĩ lo lắng. Hồi tháng 1 năm 2001 họ gửi chúng tôi đến trường Đại học Chicago để chọc rút nước ối. Trong tháng thứ hai, chúng tôi được biết là cái thai này là một cô bé hoàn toàn khoẻ mạnh. Rất nhiều người đã bình luận về cái tên của cô bé. Cô bé được đặt theo tên người bà dì quá cố của chồng tôi. Sau đó tôi mới biết được rằng tên của bà ấy có nghĩa là “kháng cự”, sao lại có sự trái ngược như vậy?
         Zayla là một đứa trẻ mới biết đi, rất hiếu động cùng với hai chị gái rất yêu chiều cô bé. Ngày 3 tháng giêng năm 2005, Zayla bắt đầu kêu ca là chân của bé đau. Cô bé hình như đang phải chịu đựng cái lạnh khá khó chịu, vaì ngày sau bé bị sốt khá cao. Bác sĩ đã kê một đơn thuốc kháng sinh cho cô bé, nhưng sau nhiều ngày uống thuốc không có sự chuyển biến, tôi đã hẹn cho cô bé đi khám lại. Lúc này, bác sĩ của cô bé chưa biết được cái gì đang xảy ra nên đã cho đi làm một số các xét nghiệm máu. Tôi sẽ không bao giờ quên được cái ngày đó, khi bác sĩ gọi đến và nói rằng: “Tôi muốn bà đến phòng khám ngay lập tức”
         Khi tôi đến nơi, bác sĩ đã không để lãng phí thời gian và báo ngay cho tôi biết là ông đã nghĩ sai. Ông nói với tôi rằng cần phải về nhà ngay, chuẩn bị quần áo và đưa bé đến bệnh viện địa phương, con gái bà bị mắc bệnh bạch cầu. Không thể như thế được, tôi nghĩ, con bé bị bệnh bạch cầu ư, đó là căn bệnh bạch cầu thật ư? Sau đó, bác sĩ cho biết rằng chúng tôi sẽ được chuyển đến Chicago, nơi có nhiều các chuyên gia có thể giải quyết bệnh này tốt hơn.
         Vào ngày thứ tư, ngày 12 tháng giêng năm 2005, tôi và chồng tôi đi theo một chiếc xe cấp cứu mang con gái bé nhỏ của chúng tôi đến Bệnh viện trẻ em trường Đại học Chicago. Vậy đó, cùng một bệnh viện mà tôi đã đến cách đây bốn năm trước, lo lắng về đứa con chưa được sinh ra. Tôi biết chúng tôi đang được ở trong những bàn tay vàng.
         Vào cuối tuần đó, Zayla sẽ có một ca phẫu thuật để đặt cửa ống thông để truyền hoá chất, chọc tuỷ xương và tuỷ sống hoặc chọc hút xương.
         Cô bé sẽ bắt đầu được điều trị hoá chất mạnh để cố gắng và nhanh chóng tống khứ các tế bào bạch cầu ra khỏi cơ thể, càng nhanh càng tốt! Sau mười ngày trong bệnh viện, cuối cùng chúng tôi đã có thể về nhà được rồi! Chúng tôi sẽ chỉ được ở nhà năm ngày trước khi Zayla bị một diễn biến nặng hơn khủng khiếp. Vào ngày 27 tháng giêng năm 2005, Zayla lại phải vào bệnh viện vì một cơn sốt cao, cô bé đã bị nhiễm trùng nơi đặt ống thông. Trong tuần đó đã có vài lần chúng tôi suýt mất con bé, cuối cùng cô bé phải nằm lại trong Khoa chăm sóc tích cực ICU ba tuần liền, hai tuần hoàn toàn phải dùng thuốc an thần. Các bác sĩ tháo bỏ ống thông của cô bé ra và sau đó phải lấy cơ ngực lớn trên, da và mô mỡ để giải thoát nhiễm Pseudomonas hoại tử đã làm suy sụp cơ thể nhỏ bé của cô bé. Vào ngày 24 tháng hai, cuối cùng chúng tôi được đưa về nhà với một vết thương tại chỗ để cố gắng giúp làm sạch vết thương của cô bé trước khi các bác sĩ tiến hành một ca cấy ghép da để lấp kín lỗ hổng thành ngực của cô bé. Ngày 14 tháng 3 năm 2005, Zayla được đưa vào bệnh viện để ghép da. Một lần nữa, mọi việc lại tốt đẹp.
         Có rất nhiều lần Zayla phải đi kiểm tra lại, nhưng không có lần nào phải ở lại trong phần lớn các đợt điều trị của cô bé.
         Bạn có thể hiểu rằng chúng tôi đã như “bị trượt xuống dốc” rất nhiều lần và chúng tôi đã gượng dậy được ngay từ đầu. Tôi nghĩ như vậy chắc cũng chẳng có gì là quá lắm đâu!!!
         Ngày 6 tháng 6 năm 2006, là ngày sinh nhật thứ 5 của Zayla, tôi đã phát hiện rằng mình đã có thai.
         Vào tháng 7, chúng tôi mới vỡ lẽ là tôi mang thai lần này là thai đôi! Tôi tiếp tục mang thai mà không có trở ngại đáng kể nào ngoài việc nhiều lần thấy khó chịu vào buổi sáng.
         Ở lần hẹn khám thai thường kỳ trong tháng 10, các bác sĩ đã phát hiện thấy cái thai vô cùng lớn, và tôi cảm thấy thật khốn khổ. Ba ngày sau, vào đúng ngày 11 tháng 10 tôi đã có cơn đau đẻ trước kỳ hạn quá sớm, tôi mới mang thai được có 23 tuần 5 ngày. Hai thai nhi sinh đôi này cùng được nuôi dưỡng bởi một rau thai và ở tình trạng việc cung cấp máu được truyền từ trẻ sinh đôi này sang trẻ sinh đôi kia. Vào ngày 12 tháng 10 năm 2006, tôi đã sinh ra hai cô con gái bé nhỏ hoàn toàn giống nhau, và lại một lần nữa tại bệnh viện của trường Đại học Chicago.
         Sacqueline Marie sinh ra vẫn còn sống, còn đứa sinh đôi với nó là Josephine Rae chỉ sống được vài giờ trong vòng tay tôi. Có một điều mà tôi thấy hài lòng là chúng tôi đã làm tất cả những gì có thể để giữ lại máu dây rốn của Josephine. Đó là một việc nhỏ “phòng xa” vì tôi biết rằng chưa đầy hai tháng nữa Zayla sẽ có thể bị tái phát bệnh. Chúng tôi đã không phải dùng đến dòng máu dây rốn. Đây có thể là chỉ một phương sách cuối cùng. Đó là một thời kỳ không có một ngày nào qua đi mà tôi không nghĩ đến hai thiên thần sinh đôi của tôi. Tôi nhớ chúng rất nhiều!! Nhưng bây giờ tôi phải tập trung vào việc đưa con gái Zayla của tôi vượt qua cuộc hành trình ung thư này.
         Zayla có dự kiến được kết thúc đợt điều trị lần cuối vào tháng 3 năm 2007, kể từ khi cô bé đã bị tái phát bệnh ở hệ thống thần kinh trung ương ngày 4 tháng 12 năm 2006. Một lần nữa, chúng tôi lại phải đấu tranh trong một trận chiến mới và quay lại một loại điều trị hoá chất nữa. Phác đồ điều trị mà cô bé đang phải theo bây giờ mạnh hơn rất nhiều trước kia cùng với nhiều lần phải chọc tuỷ xương hơn và vài lần điều trị tia xạ sau cùng. Hiện nay, chúng tôi đang ở tuần điều trị thứ 7 trong số 104 tuần, dường như là rất nhiều khi bạn nhìn vào nó theo cách này….
         Zayla hiện nay đang ở trường mẫu giáo, cô bé đang cố gắng tập đi ít nhất một lần một tuần. Cô bé là một cô gái có lòng dũng cảm đáng thán phục và truyền cảm và tôi đã thực sự hạnh phúc khi nói rằng cô bé đó chính là con gái của tôi đấy.

Mẹ Chris

Giới thiệu chung

1/16/2024 12:34:07 AM
<p><strong>Chuyen cua chau Nguyen Ngoc Khanh</strong></p>
<p>Anh <strong>Đặng Đ&igrave;nh Thiết</strong><br/>(ảnh chụp năm 2006)</p>
<p><strong>Sach da xuat ban</strong></p>
<p><strong>Sach da xuat ban</strong></p>
<p><strong>Sach da xuat ban</strong></p>
<p><strong>Sach da xuat ban</strong></p>
<p><strong>Sach da xuat ban</strong></p>
<p><strong>Sach da xuat ban</strong></p>